Trần Đức Thảo đề xuất lý thuyết “hiện tại sống động” như một giải pháp cho bài toán về thời gian. Trần Đức Thảo không chủ trương về một hiện tượng trừu tượng, trôi vào quá khứ ngay vào lúc nó xuất hiện (hiện hữu để không còn hiện hữu), nằm giữa một tương lai không hiện hữu vì chưa xảy đến và một quá khứ đã đi qua. Hiện tại ở đây được gọi là sống động vì nó gắn liền với một hiện hữu cụ thể. Người ta không băn khoăn về sự hiện hữu của nó, nó hiện hữu hay không hiện hữu không còn là vấn đề. Có một hiện hữu cụ thể trong nó, thuộc về nó và “hội nhập” nó. Quan niệm “hội nhập thời gian” được hiểu theo nghĩa ấy, hội nhập “hiện tại sống động” chính là hội nhập vào “dòng thời gian”.
Readership Map
Content Distribution
Trần Đức Thảo đề xuất lý thuyết “hiện tại sống động” như một giải pháp cho bài toán về thời gian. Trần Đức Thảo không chủ trương về một hiện tượng trừu tượng, trôi vào quá khứ ngay vào lúc nó xuất hiện (hiện hữu để không còn hiện hữu), nằm giữa một tương lai không hiện hữu vì chưa xảy đến và một quá khứ đã đi qua. Hiện tại ở đây được gọi là sống động vì nó gắn liền với một hiện hữu cụ thể. Người ta không băn khoăn về sự hiện hữu của nó, nó hiện hữu hay không hiện hữu không còn là vấn đề. Có một hiện hữu cụ thể trong nó, thuộc về nó và “hội nhập” nó. Quan niệm “hội nhập thời gian” được hiểu theo nghĩa ấy, hội nhập “hiện tại sống động” chính là hội nhập vào “dòng thời gian”.